Thứ Ba, 2 tháng 5, 2017

Bỏ đa ngôn



Thánh hiền có câu: "Đa ngôn tất thất", tức nói nhiều ắt sẽ mất. Cái mất ở đây đó là sự sáng suốt trong suy nghĩ, sự suôn sẻ trong mọi việc, thậm chí còn là những bí mật đại sự.

Con người chỉ làm tốt được một việc trong một lúc. Vậy nên mồm nói thì não nghỉ nghĩ, hoặc có nghĩ thì cũng nghĩ ko thông vì sự tập trung đã bị phân tán ra làm 2 việc. Lời ăn tiếng nói lại là sự phản ánh của tư duy nên nghĩ ko thông thì lời nói ra cũng kém sức thuyết phục, thiếu sức nặng, làm giảm hiệu quả của giao tiếp.


Con người sống hướng vào cái tôi nên hễ có cơ hội được nói là tuôn ngay một tràng dài về bản thân mình, gồm mình thích cái gì, mình giỏi thế nào, bạn trai bạn gái xinh đẹp ra sao, sắp tới chạy dự án này ký hợp đồng kia... vô tình chính mình tự tạo áp lực cho bản thân, rồi phúc khí, may mắn bản thân tích lũy được trong hành động cũng qua lỗ mồm theo lời nói mà tẩu tán hết ra ngoài. Bên cạnh đó vô tình người khác còn hiểu nhầm mình là kẻ khoa trương, hỡm hĩnh, kiêu căng... nên đâm lòng ganh ghét, đố kỵ. Nói trước thì bước khó qua, lại còn vô tình cải biến bạn thành thù thì đa ngôn liệu có nên?

Nói dài nói dai thì sẽ nói dại, nói hớ. Có người vì quá cô đơn mà chỉ cần một ánh mắt cảm thông chia sẻ là sẵn sàng moi ruột rút gan ra để mà dãi bày tâm sự. Có người chỉ vì tâm tính quá sân si nên chỉ cần một lời nói khích bác cũng có thể mắc mưu người khác mà làm lộ thiên cơ, tin mật. Ngồi uống rượu với a e, có tí men vào là cái ngã giống đực nó lại phình lên to tổ bố, vung tay chém gió phần phật để thể hiện "a mày ko phải dạng vừa đâu nhé", a e bạn rượu bê bết thấy vậy cũng vỗ tay cổ động khí thế dù chẳng hiểu mẹ gì... thế là bao nhiêu mánh khóe làm ăn, mối hàng, nhà cung cấp... a tuôn ra như nước gọi là "chia ngọt sẻ bùi" với các a e vào sanh ra tử với mình. Mấy bữa sau công ty phá sản thì lại cay nghiến chửi mẹ kiếp sao đời nó bất công, a sống đẹp thế mà lại thiệt. Ko, đời công bằng lắm, họa cũng từ mồm chú mà ra cả...


Tạo hóa ban cho ta 2 cái tai nhưng chỉ có 1 cái mồm chẳng phải chuyện ngẫu nhiên. Cúi thấp xuống, lắng nghe đi, nói ít thôi. Nhất là đàn ông ở đời, một lời nói ra là phải chắc như đinh đóng cột. Luyện sao để cứ khi mình mở miệng là đạo lý mặc nhiên thuận theo tự nhiên đất trời, cảm hóa được tất thảy vạn vật, làm hoa cỏ bừng xuân, người người bừng sáng ^^

Hà Nội, ngày 08/04/2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét