Bạn ếch ngồi lỳ ở đáy giếng, dù cố vươn cổ đề nhìn cao tới đâu thì thế giới bạn ếch nhìn được vẫn chỉ nằm gọn trong cái... miệng giếng.
Bạn ếch thích hát. Bạn ngồi lỳ ở đáy giếng cả ngày... để luyện giọng. "Ồm ồm ồm ộp..." vang lộng cả giếng, nhưng chỉ có mình bạn nghe. Vui thì bạn cho là hay, buồn thì bạn cho là dở. Chẳng cần ai góp ý, vì bạn thấy chỉ cần ý bạn là đủ rồi.
Đời người, nhất là người trẻ thì nên đi đây đó nhiều để được mở mang tầm mắt. Có đi mới thấy thế giới rộng lớn bao la nhường nào, từ đó mà biết được mình đang nằm ở vị trí nào, thứ tự nào trên bản đồ thế giới để mà nỗ lực cố gắng.
Đã sống trong xã hội thì nhu cầu giao lưu và học hỏi lẫn nhau chính là nhu cầu tất yếu. Ai cũng có điểm hơn ta, đáng để ta học hỏi. Chưa kể "nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên", phải không ngừng tiếp xúc và va chạm thì mới tìm được người giỏi hơn mình, để họ chỉ cho ta những thiếu sót của bản thân ta, ta lựa đường mà sửa đổi.
Chúng ta đều là những con ếch ngồi trong đáy giếng, chỉ khác nhau cái miệng giếng mà thôi
Nghèo thì nên ra ngoài nhiều hơn ở nhà, và người giàu thì nên làm ngược lại. Thế giới thay đổi từng giây từng phút, nên cứ chây ì ở nhà thì chẳng mấy chốc mà tư tưởng lạc hậu cổ hủ, sớm muộn cũng thành "ông già hối tiếc và khốn khổ". Nên trẻ, thì hãy cứ dấn thân, hãy cứ đi đi, bạn nhé!
Hà Nội, ngày 17/04/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét