Hãy bao dung cho người khác nếu họ đã trót đem nỗi phiền muộn đến cho ta. Họ vốn dĩ không hoàn hảo và họ cũng có nỗi khổ tâm riêng nên thay vì oán hờn trách móc họ thì ta đặt bản thân mình vào họ và cảm thông cho nỗi khổ của họ. Dục vọng cũng là khổ mà sự kém hiểu biết cũng là khổ. Kiếp mỗi người đã khổ nên ta cũng đừng gieo rắc thêm nỗi thống khổ cho người khác bằng cách giận hờn, oán trách rồi cay nghiệt người khác. Chúa Jesus cũng đã hứng chịu thay cho mọi tội nghiệp do loài người gây ra vì Ngài hiểu điều đó. Nên Ngài hi sinh tấm thân Ngài để mọi nỗi thống khổ dày xéo Ngài cốt chỉ để làm cho con người ta tỉnh ngộ khỏi sự mê muội mà sống có phẩm hạnh, làm giàu đẹp cho xã hội. Ta không được một phần của Ngài, nhưng ta nên học theo Ngài. Mà vốn dĩ tất thảy mọi hạng người do duyên trời đẩy đến cho ta đều là có sứ mệnh riêng. Họ dù tốt hay xấu, thiện hay ác nhưng đều có ý nghĩa nhất định đối với sự trưởng thành của ta. Họ làm ta tổn thương là giúp ta nhận ra được nỗi đau đớn xót xa là thế nào khi trái tim vụn vỡ mà học được rằng đừng làm tổn thương người khác. Ta hãy cảm ơn họ vì điều đó!
Tâm ta lớn, lòng ta rộng thì ta nghĩ cho chúng sanh, quản việc đại sự. Một ngày con người vì dục tình mà sinh ra không biết bao nhiêu thứ khổ hạnh rồi hàng trăm hàng vạn thứ sầu tư uất ức đó bị trút vào nhân gian âu mà chúng vô tình đến với ta cũng là lẽ hiểu được. Tâm ta không tịnh, lòng ta nhỏ hẹp mà vương vấn chúng rồi để sự tiêu cực đó làm tâm ta nảy tham sân si thì suốt kiếp ta này liên tục đi trật hướng, ý chí lung lay, chẳng làm được tích sự gì đáng kể. Gặp chuyện bất hòa cản trở nếu ta khiêm nhường một bước thì biển rộng ra vạn thước, trời cao lên vạn trượng. Lúc đó đường rộng thênh thang, ta thư thả sải bước mà đi.
Đức Phật có dạy rằng một sự tình nếu chỉ nhìn bề nổi thì ta thấy lỗi của người khác nhưng khi ta nhìn sâu vào trong nó thì ta lại thấy cả lỗi của mình. Vậy nên khi ta tha thứ cho lỗi lầm của người khác cũng chính là tha thứ cho lỗi lầm của bản thân mình.
Chuyện không đáng thì ta không nên chấp chước, vừa hao tâm tổn sức mà lại ảnh hưởng đến phúc khí bản thân. Mà chuyện sầu tư uất ức đều là chuyện không tốt, không vui nên không đáng để ta bận tâm. Vậy nên buông bỏ được nó thì lòng ta nhẹ gánh, tâm ta thanh thản mà rộng rãi đón nhận niềm hân hoan vui vẻ.
Hà Nội, ngày 03/03/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét