Ây cha! Nhiều người quen thấy tôi di chuyển bằng xe bus "khộ" quá, cứ khuyên hoài sao e không chuyển qua đi xe máy cho tiện. Mỗi lần như vậy tôi lại cười phớ lớ "Em thích thì e đi thôi!". Nói vậy chứ Đức này là ko có yêu thích bậy bạ đâu à nha, cái gì cũng có lý do cả đấy,
Đi xe bus là xu thế tất yếu của một xã hội văn minh, một xã hội có sự lên ngôi của phương tiện công cộng. Coi phim Mỹ, phim Nhât, phim Hàn tôi thấy phố xá của họ cũng bé tí như phố xá Hà Nội nhưng mà đường xá lại luôn rộng thênh thang, chủ yếu lưu thông nào xe bus, xe điện, tàu điện ngầm... dân toàn yêu đi bộ nên ai nấy cũng chuẩn dáng đẹp mắt sáng văn minh, đi thẳng đứng thẳng chứ không có bị gù lưng và lồi mắt vì ngồi xe máy cả ngày.
Đi xe bus rất có lợi cho cộng đồng. Nhất giảm tắc đường, nhì giảm tai nạn, ba giảm ô nhiễm, bốn giảm xuống cấp cơ sở hạ tầng. Việt Nam đúng chuẩn các nước hiện đại 50 năm về trước. Tức họ đi hết chu kỳ đi bộ - đi xe máy - đi ô tô - quay về đi bộ "văn minh" rồi thì ta vẫn đang loay hoay ở giai đoạn quá độ từ xe máy lên ô tô. Người người nhà nhà vẫn coi xe máy là phương tiện "tiện và lợi và tốt" nhất trong cuộc sống, và chúng ta cũng đang chập chững lên đời ô tô, lấy xe hơi làm tiêu chuẩn thành công... dù phố xá Hà "Lội" đầy ổ voi ổ khủng long, đường rộng bằng cái lỗ mũi, ra đường khỏi cần đánh phấn vì được tân trang một lớp bụi bặm dày cả cen tờ mét là đủ rồi; lao ra đường đi làm mà chẳng biết sống chết dư lào, tối nay có còn toàn vẹn mà trở về với vợ với con; xe bố xe con tranh giành nhau từng mét đường, va va quệt quệt tí cái gương là sẵn sàng bỏ xe giữa đường giữa chợ phang nhau khí thế chẳng cần biết bố con mấy thằng ở sau có kịp đi học đúng giờ... đầy "không" khí mà thở!!!.
Đi xe bus răng thì không có nhưng có lợi cho cá nhân mình. Thay vì phải căng kinh (tức là căng thẳng thần kinh) điều khiển xe trên những con đường dẫn mình tới những cái chết bất thình lình, ta giao phó việc lái xe cho bác tài dày dặn kinh nghiệm còn mình thì yên vị ngồi ngắm phố xá yên bình, hoặc nghe nhạc, hoặc đọc sách. Không lo cái nắng cháy da vỡ đầu, không sợ bão bùng và mưa to gió lớn phải vẫy vùng trong những dòng nước giữa lòng thủ đô. Mùa hè thì mát mà mùa đông thì ấm vì trên xe có máy lạnh. Nhiều xe còn có Free-S-wifi cho ta tha hồ mà lướt web coi phim. Mệt quá thì cứ việc lên xe đánh một giấc thoải mái, giống tôi thường tranh thủ ngủ trưa 15’ trên đường đi làm. Chi phí thì có bao nhiêu, sinh viên hết 100k/tháng, tính ra 3,3k/ngày, thích đi bao nhiêu km thì đi và ko có khấu hao hay phí sửa chữa, bảo dưỡng định kỳ…
Tuy nhiên đi xe bus cũng có nhiều hạn chế lắm. Ta không thể đi sớm về muộn được, vì sáng 5 rưỡi mới có xe và tối 21-22h đã hết xe rồi. Ai say xe thì không đi được. Giờ cao điểm hàng nửa trăm con người lúc nhúc trong một chiếc xe. Chật chội và khó thở. Dễ bị móc túi và dễ bị sờ mó. Chưa kể mùa hè mà đứng dưới nách ông nào hôi nách, ngồi cạnh ông nào nhễ nhại mồ hôi và lười tắm, hay đồng chí nào hôi chân mà vô tư rút chân ra khỏi giày thì cả xe ăn đủ. Nhiều nơi thì không có điểm dừng xe bus, hoặc bạn phải đi bộ khá xa có khi lên đến hàng km. Chưa kể hôm nào mà đã muộn thì chớ, Hà Lội lại tắc đường thì chỉ biết đợi chờ trong cơn mơ và lạc trôi giữa dòng xe xô đẩy. Nhưng những mặt hạn chế này đều năm thì mười họa mới xảy ra, nếu là người dễ thích nghi thì bạn vẫn có thể ứng phó thoải mái. Không có xe bus thì ta gọi xe ôm đi tạm, tránh mùi thì đeo khẩu trang, bảo quản tư trang cẩn thận, luyện đi bộ nhiều cho chân cẳng dẻo dai xương cốt chắc chắn… =]] thế giới văn minh người ta khuyến khích đi cớ sao mình lại cứ bao biện nhể. Thoải mái mà!
Thế nên ai có xe thì bán xe, ai muốn mua xe thì dẹp mẹ nó đi, còn ai không có xe thì ra ngay bốt transerco tậu ngay 1 e vé tháng để mà thụ hưởng cái sung sướng này. Đừng có mà nghĩ tui PR cho xe bus Hà Lội nha, đây thích thì đây viết thôi. <nay thứ 7, ngồi xe bus đi chơi đâu ta???>
Hà Nội, ngày 27/05/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét