A Trung có một tiệm cắt tóc nhỏ nhỏ xinh xinh ở gần ĐH Bách Khoa. A từ quê lên Hà Nội, theo nghề đã được chục năm, tay nghề lại điêu luyện nên khách khứa ra vô quán tấp nập, chủ yếu toàn khách quen đã cắt từ vài năm trở lên, trong đó có tôi. Cảm tưởng a cắt tóc và kiếm tiền nó efforlessly đến lạ, chỉ 5 phút là a thiết kế xong một kiểu tóc mới đẹp mê ly cho khách hàng, kiếm được 50 ngàn. Ngày 20 - 30 khách là a bỏ túi hơn triệu bạc, nhân ra cũng chỉ mất 5-6 h lao động. Đó là còn chưa kể các khoản phụ thêm như gội đầu, bán sáp bán keo... và một vài nguồn thu khác nữa.
"Không bao giờ bỏ trứng vào một giỏ", a dạy tôi vậy. A nói cái đầu a chẳng bao giờ ngừng nghĩ về cách làm ra tiền. Trong đầu lúc nào cũng có một vài cái plan, từ nhỏ đến lớn. Lúc không có khách, a lại ngồi nghĩ. Nhỏ thì nhập hoa quả từ trong nam ra bán, bán sextoy (hem bít thì pls search gu gồ nhé) lớn thì mở quán cà phê, buôn ghế cắt tóc hàng chục triệu 1 cái... đầu óc lúc nào cũng phải nghĩ nghĩ... đến hói cả đầu. A bảo mỗi cái tiệm cắt tóc này, dù tháng dăm ba chục triệu a chi tiêu một mình cũng chả đủ chứ đừng nói lo cho vợ con, rồi gia đình họ hàng tùm lum nữa. Thế nên ko có được hài lòng, được tự mãn mà phải nghĩ nữa nghĩ nữa, dò xét xem thiên hạ nó làm giàu thế nào, để mình còn học hỏi và làm theo.
A cũng từng thuê thêm thợ cắt phụ, mà họ làm được một thời gian thì a cho nghỉ. A nói họ ko nhiệt huyết, k có chí tiến thủ, a ko thích những người như vậy. Dù chỉ là cắt tóc thôi, cũng phải nỗ lực hết mình, cũng phải yêu nghề thì nghề mới yêu mình, mới cho mình cái ăn cái mặc... thế nên giờ 1 mình a quán xuyến cả tiệm, từ cắt tóc đến gội đầu đến quét dọn quán. Có ngồi nghỉ đc phút nào đâu, cái đầu cứ ko ngừng nghĩ ra việc cho mình làm. 2 a e vừa nói chuyện mà a nhảy phắt ra vừa xếp khăn luôn... cho sạch và ngăn nắp.
Năm nay a mới ngoài 3 chục thôi mà người phát tướng rồi, phúc hậu lắm. Đầu không có tóc vì nghĩ nhiều quá tóc ko mọc đc, bụng to, môi dày... chuẩn tướng làm chủ. Sắp tới vợ a đẻ, a tính thuê thêm giúp việc về nấu nướng cho vợ a ăn bồi dưỡng, đưa con gái a lớn nhà a đi học. A tự hào kể nhà a chẳng thiếu gì, ti vi tủ lạnh máy giặt lò vi ba vi sóng... tuy nhỏ nhưng đầy đủ lắm. Trong xóm thì nhà a là khác biệt hoàn toàn với những nhà khác, tiện nghi nhất, khang trang nhất. Dù có thế nào, vợ con cũng phải được sống đàng hoàng!
Bữa nay qua tôi được a cắt cho một kiểu đầu mới đẹp điên đảo, thích lắm. Rồi được a cho ăn cơm bí đỏ ninh xương. Mình anh ở tiệm, tự mua đồ về tự nấu ăn. Vắng khách thì a tranh thủ ăn cơm, khách vào thì lại bỏ bữa mà ra cắt tóc cho khách. A kể có bữa ăn 3 lần ko xong 1 bát cơm, cứ vừa đặt mông thì khách lại vào, vừa cầm đũa là khách lại vô. Nhưng a bảo dù gì vẫn phải cắt cho khách, ko thể chậm trễ làm họ sốt ruột được. Thời buổi khó khăn, quý đến từng khách... phải vậy họ mới ko bỏ mình mà đi tiệm khác.
Bữa nay a cũng cho thuê tiền lấy lãi rồi. Rồi nhận mở thẻ cho ngân hàng ACB nữa... A bảo phải luôn dùng tiền đẻ ra tiền, đầu phải luôn nghĩ suy tính toán xem kiếm tiền thế nào, đầu tư ra sao. A bảo sắp tới a tậu thêm ô tô. Đang chờ thời cơ để đầu tư làm ăn lớn, chứ làm cò con quá đâu có khá được!
Tôi mới bảo a nè, e nể a vãi luôn. Ước chi năm 30 tuổi e được như a. Tháng kiếm vài chục triệu nhẹ nhàng, vợ đẹp con khôn nhà cao cửa rộng... dư dả tiền nong mà mua này sắm nọ, đầu tư khí thế. Tâm hồn thì khoáng đạt, rộng rãi, phóng khoáng... lúc nào cũng vui vẻ và tốt bụng với mọi người. Thì a cũng cười, a bảo thôi đc rồi, sắp tới có vụ gì làm ăn thì chú về làm với a... (khà khà
)

Hà Nội, ngày 05/05/17
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét