Có những bài hát tuy nghe lời không hiểu nhưng vẫn "cảm thấy" lời nó ý nghĩa
Và nghe hoài không biết chán
Dĩ nhiên sẽ mãi mãi không quên
Vì nó hằn sâu cùng những dòng ký ức
Chủ Nhật, 20 tháng 8, 2017
Thứ Tư, 9 tháng 8, 2017
Lẽ để sống
Không quan trọng bạn là ai khi ở bên người đó, mà quan trọng họ là ai khi ở bên bạn. Giá trị của bạn là làm cho người khác hạnh phúc khi có bạn ở bên. Thế nên đừng để bất kỳ ai đến với bạn rồi ra đi mà họ không hề cảm thấy hạnh phúc hơn.
Ở đời những gì mà ta nhận được đều là những việc ta đáng được nhận và nên được nhận. Thế nên để nhận được những thứ tốt hơn, chẳng có cách nào khác ngoài cách tự nâng cao giá trị của bản thân lên. Mà giá trị của chúng ta lại đồng thời được nâng cùng với những giá trị ta đem lại cho người khác. Vậy nên ta mới phải học, phải làm, phải giỏi để có thể giúp đỡ được cho người khác, trở thành một người công dân có ích cho xã hội. Đó mới là ý nghĩa thực sự của câu nói :"Người không vì mình trời tru đất diệt."
Đạo của trời là để mọi thứ tự nhiên. Ta càng cố kiểm soát mọi thứ, ta lại càng dễ nhận lấy phiền muộn; cũng bởi chuyện tốt - xấu, được - mất, dục vọng chính là nguồn gốc của phiền muộn, nên khi cưỡng cầu mà không đạt được ắt dẫn đến chán nản và khổ đau. Hãy nghe Ohsho, tập nhìn sâu vào bên trong mình, và đẩy kiểu sống mang "tính hành vi" ra xa khỏi mình một chút, để tâm tĩnh tâm an, ung dung tự tại, ngắm mây trời tích tụ mây tan, thoải mái ra đi hoặc ở lại, và làm những việc mình yêu thích.
Hãy tận hưởng cuộc sống từng giây từng phút, cảm nhận từng hơi thở, từng nhịp đập của con tim. Bạn hãy yêu đời, sống lạc quan vui vẻ hơn đi... vì ít ra bạn còn thở - bạn còn được sống. Chẳng ai biết được bạn sẽ chết lúc nào!
Quá khứ thì chẳng thể thay đổi, tương lai lại chẳng thể biết, chỉ có hiện tại - ngay giây phút này đây - bạn đang nắm trong tay vận mệnh và tương lai của mình, và chỉ có hiện tại mới là lúc thích hợp nhất để bạn thay đổi mọi thứ.
Những điều bình dị trong cuộc sống thì chúng ta lại coi thường, và hối hả chạy theo những thứ dục vọng mà ta cho là mục đích sống, là lẽ đời. Nhưng rồi khi ta có được nó, ta mới nhận ra ta cũng chẳng thích nhiều như ta đã tưởng lầm. Hoặc cả đời ta chạy đua theo những thứ dục vọng hão huyền và phù phiếm, để rồi đến lúc nhắm mắt xuôi tay thì mới vỡ lẽ rằng thứ hạnh phúc mà ta ngày đêm mưu cầu lại là những điều giản dị và gần gũi ngay bên mình, mà chính mình lại thờ ơ và không nhận ra. Con người là vậy, cái gì dễ đạt được quá thì lại không biết trân trọng, còn thứ gì càng khó với thì lại càng phóng đại giá trị của nó lên!
Hà Nội, ngày 22/06/2017
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)